Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.Chú ý tới người khác để quên ta.Nghĩ tới khi về nhà, thân hình tiền tuỵ mà sợ, khóc lóc như con nít.Vậy tại sao ta lại mong loài người nhớ ơn ta nhiều hơn họ nhớ ơn Chúa?Lại cũng không có vốn.Khoa phân tâm cũng căn cứ một phần vào khả năng chữa bệnh của lời nói.Trong bảy năm đầu, tôi không nhận được bức thư nào của má hết.Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng.Từ hồi đó tôi chưa hề đau thêm một ngày nào nữa".Một trái bom rớt gần nhà tôi làm tôi bắn ra khỏi giường.
