Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện.Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.Còn cái quần thì rộng thùng thình.Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu.Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch.Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.
