Chuyện này chả cần thanh minh làm gì.Chẳng biết còn mấy dịp thế này.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.Cái thùng rác lở loét hơn.Nhưng nhà văn không thấy thanh thản.Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung.Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.