Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu.Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi.Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt.Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa.Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa."Nếu không có Cây Bốn Lá thần kỳ cho ta thì cũng sẽ không có cây nào cho hắn cả.Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ.Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa.