Còn ở đây đều là người lớn cả.Ở buổi tiệc bạn không nên cho phép mình trầm mặc hay quá ư nghiêm nghị.Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.Một kế hoạch ngốc nghếch nhưng không hề ác ý.Không phải chỉ khi bắt đầu và kết thúc câu chuyện, mà trong suốt thời gian nghe và nói, bạn nên tập thể hiện cảm xúc, mối liên hệ của mình qua đôi mắt.Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington.Bởi trong một cuộc phỏng vấn thì không phải ai cũng có thể tự tin như vậy.Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis.Chớ nên e dè và căng thẳng quá.Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì.
