Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Thật ra, khó tưởng tượng được trạng thái tinh thần của một người đọc xong tập tạp bút của Hazlitt mà không muốn đọc ngay một vài bài thơ nào rồi mới ăn cơm.Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định.Bạn không biết chơi đàn, nhưng bạn có thể tìm hiểu về cách tổ chức một cuộc tấu nhạc.
