Cái “ở đây” không bao giờ đủ tốt.Nó sẽ không phải là một phản ứng xuất phát từ sự khuôn định theo quá khứ của tâm trí bạn, mà là một đáp ứng theo trực giác đối với tình huống ấy.Hãy để cho nó trở thành sự hồi sinh, sự phục sinh của bạn.Hãy làm những gì bạn phải làm.Hãy quan sát xem tâm trí tạo tác nó như thế nào, gán nhãn hiệu ra sao cho hoàn cảnh, cho bản thân bạn, hay cho người khác.Đây là sự chia cắt nội tâm để phải sống với nó thì quả là điên rồ.Phải chăng mục tiêu của bạn thu hút quá nhiều chú ý của bạn đến mức bạn giản lược khoảnh khắc hiện tại thành một phương tiện để đạt được cứu cánh? Nó có đang lấy đi niềm vui khỏi việc làm của bạn không? Bạn có đang chờ đợi để bắt đầu sống không? Nếu bạn xây dựng một khuôn mẫu tâm trí như thế, cho dù bạn có đạt được thứ gì đi nữa, thì hiện tại cũng sẽ không bao giờ đủ khả quan; tương lai sẽ luôn luôn có vẻ tốt hơn.tình yêu của bạn không nằm bên ngoài; nó nằm sâu thẳm bên trong bạn.Đừng bao giờ nhân cách hóa Thiên Chúa.Đây là cách bạn thay đổi thế giới.
