Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì.Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa.Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than.Người bảo đời là một bát sơri.Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn.Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.