Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương.Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có.Rồi ta tự bào chữa là không có thì giờ, rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ thôi.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Nên phòng trước những điều bất ngờ.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.
