Một tâm trí không được kiểm soát thì đầy căng thẳng, lo lắng.Tuy nhiên, ta cần gìn giữ sự nhạy cảm của mình đối với nhu cầu của người khác và tuân theo những quy luật của muôn đời tạo nên lòng nhân từ.Trò chuyện thêm, tôi mới vỡ lẽ rằng bố ông cũng là người sợ và căm ghét chính mình.Ví dụ, Leonard de Vinci muốn khám phá ra cách giúp con người bay.Việc tạo ra những suy nghĩ tiêu cực về người khác sẽ làm chính bản thân ta phải chịu đựng buồn phiền.Bất chấp những lời này, Leonard vẫn cứ cố gắng.Bình yên là sự tự do, thoát khỏi gánh nặng của sự tiêu cực và lãng phí.Và bản thân chúng ta cũng không quên trách nhiệm của riêng mình trước sự đóng góp của người khác.Có vậy, chúng ta mới có thể sử dụng những phẩm chất tích cực để thể hiện những "vai diễn" mà không đánh mất bản chất thật sự của mình.Tha thứ và quên đi là sự yêu thương trong hành động.
