Chương nầy tôi viết riêng cho bạn trai với dụng ý công lực với họ xây cho họ cuộc đời tốt đẹp.Họ nghe oi bức, đứng ngồi, ăn ngủ, không yên.Xét kỹ chương trình quan phòng của Đấng tối cao, người ta thấy người đ àn ông được Ngài trọng đãi mà không mấy ai để ý.Bạn thấy chút mâu thẫn sâu sắc đó chưa.Nói đúng hơn là họ có đầu óc đả đảo.Muốn nên người, con người phải được giáo dục vừa xác vừa hồn, phải được phát trinh con người cá nhân và con người xã hội.Mà tại sao? Tại giả dối nên quá môi mép chăng.Ôi! Duyên! Sao thoi én chiều mồng ba.Nếu có phòng riêng họ thích vô sống yên lặng trong tư phòng mà không muốn người nhà đến quấy rối thường.Sự bạc đãi lên mặt của một cô gái ỷ mình học cao, trẻ đẹp, giàu sang có thể bị lòng tự trọng nầy trừng trị đến khốc hại.
