Cô quẳng đôi giày múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa.Bởi vì hãy nhớ rằng bạn sẽ tìm thấy sự thành công phía bên này sự thất bại .Một lần nữa giấc mơ của cô lại tan vỡ.Chúng ta cũng nghe người ta nói rằng điều quan trọng nhất chính là điểm mấu chốt.Chỉ sau 2 tháng, chúng tôi cạn sạch tiền để mua hàng hóa.Nhưng nếu hiểu được điều đó, bạn sẽ thấy sự khác biệt.Trong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” .Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát.Một ngyaf kia, người quản lí bỗng nhiên mất tích và không thấy xuất hiện nữa.Một cái tên hay tuyệt! Vào thời điểm năm 1976, 60 đồng RM (16 USD) là một số tiền tương đối lớn đối với một sinh viên.
