Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Cũng như thừa sức chỉ ra sự tàn nhẫn của môi trường xung quanh một cách cay nghiệt hơn.Bạn không mong bác đọc lắm.Mọi thứ đều không mới.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.
