Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận.Toi quen ông tại Atlanta (tiểu bang Georgie) nơi khách sạn tôi ở.Không nên làm con vẹt.Bà kể chuyện một quả phụ lãnh của công ty bảo hiểm 20.Tức giận quá tôi muốn đánh tụi nó, nhưng ông Loftin khuyên tôi "Biết nhịn và tránh cuộc xô xát, ẩu đả, là có một nghị lực tinh thần lớn lắm".Dù không tiền trả chủ khách sạn, tôi cũng sung sướng.Phần đông những thảm kịch ấy có thể tránh được, nếu nạn nhân chịu tìm ở Tôn giáo, ở kinh kệ, nỗi an ủi và sự bình tĩnh cho tâm hồn.Chẳng hạn như trường hợp học sinh của tôi, ông J.Một hôm, nhân thấy một đám đông quây quần chung quanh mình, trên một ngọn đồi, ông bèn đọc một diễn văn mà nhân loại đã trích lục nhiều hơn hết từ trước tới giờ.Nếu không làm sao cho tài chánh khá hơn được thì thôi, cũng cứ vui vẻ đi, đừng đầy đoạ tấm thân mà uất ức về một tình cảnh không thể thay đổi được
