Họ không nghĩtính loài người là trống miệng.Người đàn ông có thể tục huyền sớm, vừa yêu một bạn tri kỷ mới vừa không quên bạn tri âm của mình đã qua đời.Họ viết lộn xộn, gạch vẽ những địa đồ.Tôi biết đồng niên với họ cũng có bạn gái kỳ cục.Nhưng đó là những đứa con hư của thời đại.Lắm lúc mẹ mang con nặng nhọc, song không dám âu sầu vì muốn con sau nầy vui tươi.Tại sao sau lúc họ đóng vai trò thế Thượng đế gieo một mầm sống rồi họ không can thiệp gì hết vào sự lớn lên về thể xác của đứa con mà về sau họ tha thiết yêu con? Trả lời câu hỏi nầy phải chạy đến tình yêu và nhất là lương tâm.Mà từ chỗ phẫn uất đến chỗ phản động chỉ còn một bước gần.Nó rào rạt tận đáy lòng của họ.Có khi mụn nhiều quá nặn không xiết, họ giận quá dùng lưỡi lam, cạo đến rươm máu.