Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát:Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn).Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.Ngoan ngoãn như một chú thỏ.Bắt đầu khó nghĩ đây.Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện.Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn…
