Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi.Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó.Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi.Chả nghĩ nhiều cho ai được.Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó.Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì.Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.Người bảo đời là một bát sơri.