Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Cháu nó đang bị đau cơ.Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.Bố xuống đường đi bộ về trước.Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.
