Cậu em hướng dẫn tận tình.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng.Ông bà thì đã có người giúp việc và con cháu khác nữa.Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết.Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.